Bài Hát Lại Đây Với Cô. 1. Bài hát: cháu đi chủng loại giáoCháu lên ba, cháu đi chủng loại giáoCô yêu quý cháu vị cháu ko khóc nhèKhông khóc thét để bà mẹ trồng cây tráiBa vào trong nhà máy, các cụ vui ghép càyLà lá la la, là là là lá la la…. 2. Bài xích hát: ngôi trường
Hướng dẫn tham gia Cuộc thi “Chung tay vì an toàn giao thông” năm 2022. (ĐCSVN) - Cuộc thi được tổ chức theo hình thức trắc nghiệm trực tuyến hằng tuần trên Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam, mạng xã hội VCNet và các báo/tạp chí điện tử, trang/cổng thông tin điện
Lại là tôi , con người dưới đáy xã hội đây ;-; HOC24. Giáo dục công dân. Tiếng anh thí điểm. Đạo đức.
Lời cảm ơn cô giáo - thầy giáo chân thành, ý nghĩa nhân ngày 20/11 được trichdanhay.com sưu tầm, tổng hợp. Đây cũng chính là dịp để mọi thế hệ học trò thể hiện lòng biết ơn của mình bằng những lời tri ân chân thành, ý nghĩa nhất gửi đến người thầy cô giáo đang kính của mình.
Dàn ý tả cô giáo cũ của em lớp 5. 1. Mở bài: giới thiệu cô giáo cũ mà em muốn tả. Bạn đang xem: Tả cô giáo cũ đã dạy em những năm học trước lớp 5. Cô giáo mà tôi yêu mến nhất là cô Lan; Cô là cô chủ nhiệm lớp 1 của tôi; 2. Thân bài: – Tả bao quát về cô giáo
Đổ cháo vào tô rồi bưng vào phòng để đút cho bé An của tôi ăn rồi uống thuốc, bé An của tôi không chịu ăn haiz, đỡ cô ấy ngồi dậy rồi, nhìn cô ấy tiều tụy, trong người không còn sức sống. " An ăn mau khoẻ nha, aaa " tôi đưa muỗng cháo lại gần. Cô ấy đã chịu ăn
xV3QXz. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đầu tiên đi làmTại phòng học 11A"" Chào các em, tôi là Chu Tiểu Uyên tân chủ nhiệm của lớp. Sau này mong các em hãy giúp đỡ ""Ồn ào ồn ào.....Cả phòng học lúc này có mấy ai chú ý đến sự hiện diện của Chu Tiểu Uyên, nam sinh thì chơi điện thoại, đánh nhau,nữ sinh thì bôi son trét phấn, chụp ảnh, còn 6 người ở dãy bàn cuối thì đều lăn ra ngủ cả. Đây là hình ảnh mà một lớp học nên có sao, hơn nữa lại là trong ngôi trường quý tộc nổi danh cả nước này. Quả thật làm cô thất vọng a ~ ~ ~Thôi thì đành vậyCô đi đến chiếc bàn dành cho giáo viên, ngồi xuống, móc điện thoại ra ngồi lướt loạt hành động của cô vừa diễn ra khiến cả lớp không khỏi há mồm kinh ngạc. Không phải bọn họ không quan tâm tới cô mà bọn họ muốn biết cô sẽ làm gì trong trường hợp đó. Nếu giải quyết êm đẹp cô sẽ có đủ tư cách để dạy bọn họ. Nhưng những gì cô làm hoàn toàn khác biệt so với trong tưởng tượng của giáo viên nào lại vô trách nhiệm như vậy không chứ? Đây là suy nghĩ của toàn bộ học sinh lớp 11A trừ 6 con người đang ngủ đến không biết trời đất gì ồn bỗng dưng im bặt, lúc này cô mới chậm rãi đứng dậy quét mắt nhìn một lượt học sinh của mình. Ừm không đến nỗi tệ, mặt mày sáng sủa thông minh, đều là tuấn nam mỹ nữ. Rất tốt, tuy có hơi thiếu kiên nhẫn nhưng không sao từ từ dạy dỗ sẽ ổn cô nhìn,cả lớp đều chột dạ lủi thủi về chỗ ngồi của mình. Trong lòng họ bây giờ ngoài hoảng sợ thì chính là cảm thấy thất bại. Bọn họ là những học sinh giỏi nhất khối 11 này nên rất kiêu ngạo không coi giáo viên ra gì. Từ đầu năm họ đã đuổi tất cả là 20 giáo viên, cũng bằng cách thức đã làm với cô lúc là những giáo viên trước kia họ nhất định sẽ tìm đủ mọi cách để gây sự chú ý nhưng Chu Tiểu Uyên cô lại không làm gì cả. Bọn họ có thể nhận ra người phụ nữ này giảo hoạt hơn vẻ bề ngoài xinh đẹp của mình rất nhiều. Lúc này họ nên nghe lời thì tốt hơn nếu không ngày mai chưa chắc họ đã rời khỏi được cái lớp học này."" Bây giờ cô sẽ giới thiệu lại, Cô là Chu Tiểu Uyên, tân chủ nhiệm của lớp. Vì là lần đầu tiên gặp mặt nên tiết này cô dành để các em tự giới thiệu bản thân "" Mấy đứa trẻ này thông minh thật, rất hợp ý cô."" Em là Vũ Đình, giữ chức lớp trưởng "" Một nữ sinh có khuôn mặt đáng yêu đựng dậy nói"" Em là Trương Khải, lớp phó "".........."" Ừm lớp mình sỉ số 50 vậy thiếu mất đâu 6 bạn rồi "" Lúc bấy giờ cô đã hoàn toàn xem nhẹ 6 nam sinh ngồi ở dãy bàn cuối. Nói đúng hơn là không hề nhớ đến"" Thưa cô, đủ cả ạ. Chỉ là lục thiếu đang ngủ không được làm phiền "" Lớp trưởng đáng yêu là người đứng dậy giải thích đồng thời chỉ tay về dãy bàn vậy cô không nói một hai lời liền đi thẳng xuống chỗ 6 nam sinh đang đánh cờ với chu công kia. Bàn tay trắng nón xinh xắn của cô vỗ nhẹ lên vai của một người trong số có phản ứngLại vỗ nhẹKhông có phản ứngLay mạnh Cũng không có phản ứngNhéo mạnh một cái vào hông Bật mạnh dậy túm lấy cổ áo của cô quát"" MK, tên khốn nào dám phá giấc ngủ của bản thiếu gia """" Bạn học này, có thể bỏ tay ra rồi đấy "" Một giọng nữ ngọt ngào, mềm nhẹ vang lên đánh tỉnh tinh thần của Cố Mạnh xuống nữ nhân bị mình dọa đến sợ hãi thì không khỏi ngẩn người sau đó trong mắt lóe lên một tia thích thú " Ta lại gặp nhau rồi "
" Chậc, cô giáo à không ngờ cô lại đến những nơi như thế này. Thật mở rộng tầm mắt a ~ "" Các cậu sao....... " Âm thanh chế giễu đầy quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu khiến Chu Tiểu Uyên sửng sốt ngẩn mạnh đầu lên nhìn đối phương. Nhưng khi vừa chạm vào ánh mắt của họ cô dường như chết đứng tại chỗGiống, giống biết có phải là do men rượu hay không, rõ ràng trước mắt cô là học sinh của mình thế mà gương mặt của những ác ma kia lại dần dần hiện hữu. Bọn hắn nhìn cô với ánh mắt chán ghét lẫn khinh bỉ như ngày hôm đó. Cái ánh mắt mà mỗi đêm ám ảnh cô, dằn xé tâm can cô đau đớnCô cứ nghĩ rằng sau ngày đó mình sẽ không còn phải chứng kiến loại ánh mắt đó nữa. Vậy mà hôm nay, chính học sinh của cô lại nhìn cô bằng ánh mắt đầy ghê tởm đó. Cô không sai, không sai điều gì cả. Thế thì tại sao cô luôn phải chịu đựng những nhục nhã này đây? Tại sao vậy chứ?" Cô giáo sao lại không nói gì? Sao không biện minh cho chính mình đi? Cô rất giỏi việc đó mà " Sự im lặng của Chu Tiểu Uyên khiến Cố Mạnh Phong tức giận. Hắn không biết bản thân tức giận điều gì nhưng cứ nghĩ đến những ánh mắt như sói đói đang nhìn cô kia hắn lại không nhịn được. Hắn muốn nghe thấy lời giải thích từ cô chỉ một câu thôi cũng đượcChu Tiểu Uyên ngơ ngác nhìn hắn trong mắt là một mảnh trống rỗng khiến người ta không biết cô đang nghĩ gì. Hay chính bản thân cô cũng chẳng biết được" Mạnh Phong không cần tức giận. Bây giờ tốt nhất là phải đưa cô ấy ra khỏi đây" Mộ Dung Huyền lên tiếng khuyên can. Hắn tất nhiên hiểu Mạnh Phong đang nghĩ gì đó cũng là suy nghĩ của hắn. Nhưng bây giờ không phải lúc tức giận, cô đang say và đã không còn nhận ra bọn hắn là ai nữa rồi" Nào, cô giáo chúng ta đi thôi " Giọng nói đầy ôn nhu mê hoặc vang lên, nếu là người khác chắc chắn sẽ không cưỡng lại được. Tuy nhiên vào tai Chu Tiểu Uyên lại như ác quỷ đòi mạng" Không, không cần lại gần tôi. Thật kinh tởm "Chu Tiểu Uyên hoảng loạn hai tay ôm lấy thân thể nhỏ bé của mình từng bước lùi lại. Gương mặt xinh đẹp nay đã dàn dụa nước mắt"Cô...." Hành động tiến lên của Mộ Dung Huyền bị câu nói của Chu Tiểu Uyên làm cho đứng khựng lại, sắc mặt hết xanh rồi lại trắng trừng trừng nhìn cô. Kinh tởm? Cô dám nói hắn kinh tởm? Người phụ nữ chết tiệt này........"Nói nhiều với cô ấy làm gì, trực tiếp kéo đi có phải tốt hơn không?" Hỏa Diễm là người không biết kiên nhẫn, nhìn thấy tình cảnh dây dưa khó chịu này hắn trực tiếp bước lên cầm lấy tay Chu Tiểu Uyên lôi đi" A A A A.... Buông tôi ra. Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì đây? Đã qua bao nhiêu năm rồi sao vẫn không chịu buông tha cho tôi? Tại sao?" Chu Tiểu Uyên như bị giật điện hất tay Hỏa Diễm ra. Nhưng vì động tác quá mạnh nên cả người cô đều ngã sụp xuống đấtSáu con người đứng lặng im, hết nhìn nhau rồi lại nhìn đến người con gái đang khóc trên mặt đất kia. Tiếng khóc đau thương của cô vang vọng khắp lối đi hoang vắng, muốn bao nhiêu bi thảm liền có bấy nhiêu" Nào, cô giáo chúng tôi không làm hại cô. Bình tĩnh đi " Lãnh Tình, Lãnh Huyết dịu dàng đến bên cô trong mắt lộ ra nhu tình cùng đau xót mà chính họ cũng không biết được" Xin lỗi đã làm phiền các vị. Cô ấy là bạn tôi " Giọng nói thanh lãnh xa lạ vang lên đồng thời hai cánh tay đang đặt trên vai Chu Tiểu Uyên cũng bị hất ra" Nhạc...Ly? Là cậu phải khôbg Nhạc Ly? Mau... mau cứu mình. Bọn họ muốn bắt mình.... muốn bắt mình đi.... Nhạc Ly cứu mình với, mình không muốn..... không muốn đi với họ.... Hức... Hức... Hức " Chu Tiểu Uyên như cá gặp nước bám lấy Nhạc Ly không buông. Giọng nói nghẹn ngào cầu cứu" Ngoan, ngoan nào... Mình ở đây rồi không có chuyện gì nữa đâu " Nhạc Ly vuốt nhẹ mái tóc cô, đau lòng thấy Chu Tiểu Uyên mãi không trở lại nên cô mới đi tìm không ngờ lại bắt gặp cảnh biết " bọn họ" trong lời cô không phải những người trước mặt nhưng chắc chắn là có liên quan khiến cô không khỏi nhìn thêm vài lần. Quả thật là rất quen mắt" Tưởng là ai hóa ra là giám đốc Nhạc, thất lễ rồi" Mị Thần nãy giờ vẫn một mực im lặng nay lại nở nụ cười rạng rỡ hướng Nhạc Ly chìa tay ra" Ra là Mị thiếu gia, bay giờ tôi có việc nhờ cậu gửi lời chào đến Mị gia chủ. Tạm biệt " Như đã nhận ra đối phương là ai Nhạc Ly cười cười đáp lại nhưng không bắt lấy bàn tay chìa ra kia. Đỡ Chu Tiểu Uyên rời đi-Sáng hôm sau" Bài học đến đây là kết thúc các em có gì thắc mắc không? " Chu Tiểu Uyên đứng trên bục nhìn xuống lớp hỏiNgày hôm qua hình như cô uống hơi say không biết có làm ra chuyện gì thất thố không nữa. Hỏi Nhạc Ly thì cô ấy bảo không có gì nhưng cô vẫn cảm thấy có gì đó không ổn mà lại không biết không ổn ở chổ nào" Vũ Đình, hôm nay lục thiếu không đi học sao? " Sau khi mọi người đều ra khỏi lớp Chu Tiểu Uyên mới cố ý giữ cô bé lớp trưởng lại hỏi" Vâng. Nhưng cô đừng quan tâm làm gì họ lúc nào cũng vậy cả " Vũ Đình gật đầu nói. Mặc dù có nghe một chút tin đồn không hay giữa cô giáo chủ nhiệm và lục thiếu nhưng Vũ Đình lại không tin là thật. Cô giáo này không giống dạng người muốn trèo cao"Ừ, cô đã biết. Cám ơn em " Chu Tiểu Uyên nở nụ cười gật đầu. Hà, lúc nào cũng vậy à? Đúng là có tiền thì muốn làm gì thì làm. Đáng lẽ ra cô nên đến nhà hỏi thăm nhưng mà cô không dám đối diện với những gương mặt đó. Thôi thì kệ vậy đi" Cô giáo Chu, thầy hiệu trưởng muốn gặp cô" Một người phụ nữ bước vào phòng giáo viên đến bên bàn của Chu Tiểu Uyên nói. Hình như người phụ nữ này là..... thư kí của hiệu trưởng" A, vâng. Tôi sẽ đến ngay " Chu tiểu Uyên nhanh chóng đáp nhưng trong lòng không khỏi thắc mắc. Cô vào trường cũng chỉ hơn một tuần lại chưa từng mắc lỗi nào, hiệu trưởng muốn gặp cô làm cái gì chứ?-Phòng hiệu trưởngCộc cộc cộc...."Mời vào " trong phòng hiệu trưởng truyền ra giọng nói trầm thấp của đàn ôngCạch. Chu Tiểu Uyên bước vào phòng liền bắt gặp ngay vị hiệu trưởng đáng kính đang ngồi trên bàn làm việc chăm chỉ ghi chép sổ sách. Ngay cả khi cô đứng trước mặt ông cũng chẳng buồn ngần đầu lên " Hiệu trưởng tôi đến rồi đây " Dù không mấy thích thái độ của ông ta nhưng vì chén cơm cô đành phải khép nép nói" Cô giáo Chu, hôm nay trong lớp cô có đến 6 người nghỉ học không phép?"" Vâng là lục thiếu "" Vậy cô có biết lí do không?""Cái đó...... Tôi không biết thưa hiệu trưởng "" Thân là chủ nhiệm vì sao học sinh của mình nghỉ học lại không biết lí do? Cô làm việc kiểu gì thế hả?" Lúc này vị hiệu trưởng mới ngẩn đầu lên nhìn Chu Tiểu Uyên to giọng quátOa, Thật tròn. Vị hiệu trưởng này có một gương mặt thật tròn a, dùng compa quay mộ vòng là vừa đúng luôn. Cộng thêm cái đầu trọc lóc kia thì chẳng khác nào trái bóng cả. Bây giờ ông ta tức giận đến nỗi cơ mặt giật giật nhìn cứ như trái bóng nảy vậy. Buồn cười hết sức"Vâng, đó là sai sót của tôi. Tôi sẽ kịp thời chấn chỉnh " Chu Tiểu Uyên ngoài mặt tỏ ra cung kính nhưng trong lòng là đã nhịn cười muốn nội thương" Biết sai là tốt. Sau khi tan trường hãy đến nhà bọn họ thăm hỏi đàng hoàng, biết chưa?"" Hả.... À vâng, tôi biết rồi " Cái ông già này bị gì vậy chứ muốn lấy lòng bọn họ thì tự mình đi đi bắt cô đi làm gì" Tốt, cô ra ngoài đi tôi còn có việc " Nói rồi ông ta phủi phủi bàn tay mập mạp như xua đuổi ruồi bọ" Vâng " -Ra khỏi phòng Chu Tiểu Uyên nhanh chân chạy ra phía sau vườn trường. Cô vươn hai tay lên trời hít một hơi thật sâu và...." LÃO HIỆU TRƯỞNG CHẾT TIỆT "Tiếng hét thâm hậu của Chu Tiểu Uyên khiến cho những chú chim đang yên giấc trong tổ ấm khiếp sợ đập cánh bay lên bầy trời xanh kia kèm theo vài tiếng chíp chíp đầy ai dù rất rất không muốn làm theo lời lão hiệu trưởng nhưng cô có thể khôbg đi sao? Vậy là sau khi tan học Chu Tiểu Uyên phải ngoan ngoãn đến căn biệt thự nơi những học sinh " yêu dấu " của cô đang ởCộc... c..Cạch" A xin.... " Từ xin chào vừa muốn bật ra liền nuốt ngược trở lại. Chu Tiểu Uyên hai mắt mở to nhìn trân trối vào hai con người trước
Cô vốn là một vị giáo viên không có gì đặc biệt nếu không muốn nói là bình thường. Cô cũng chưa từng khiến ai khó chịu về mình. Nhưng sao 5 người kia lại nhất quyết bám lấy cô không tha, lại còn bắt nạt cô nữa?Cô cần được tôn trọng nha!
Cuộc đời Chu Tiểu Uyên tính từ khi sinh ra cho đến khi tốt nghiệp ra trường thì tương đối bằng phẳng. Dáng người nhỏ nhắn, xinh xắn, gương mặt đáng yêu được bố mẹ yêu thương, bạn bè quý mến, chưa có mối tình vắt vai nào nên kinh nghiệm về chuyện tình cảm nam nữ hoàn toàn là con số không. Còn cậu ta là Cố Mạnh Phong, một cậu học trò ngỗ nghịch, quậy phá, cùng 5 học sinh nam khác cầm đầu băng đảng trong lớp vi phạm nội quy của trường. Gia thế hiển hách của họ, chỉ với gương mặt làm điên đảo chúng sinh kia cũng làm cho Tiểu Uyên cách xa nghìn giản thôi, ngôi trường quý tộc Lam Thương này tụ hội toàn những cậu ấm cô chiêu. Người không quý thì sang, Không giàu thì phú. Nói tóm lại là những nhân vật không đơn giản. Trong đó có 6 người là chủ nhân của ngôi trường này, lần lượt là Lãnh Tình, Lãnh Huyết, Hỏa Diễm. Mị Thần, Cố Mạnh Phong và Mộ Dung Huyền. Những giáo viên ở ngôi trường này ngay cả Hiệu Trưởng cũng phải nịnh bợ bọn họ để sống qua mà giờ đây, cô lại phải đối mặt với 6 “ông lớn” này hàng ngày, chiến đấu với những trò đùa quái gở và trình độ bám đuôi mặt dày siêu cấp của mấy tên này khiến cuộc sống vốn yên bình của cô bắt đầu gặp không ít rắc rối. Hãy cùng đọc truyện để xem cô giáo Chu Tiểu Uyên của chúng ta giải quyết những rắc rối kia như thế nào nhé !
Thái Hạo 20-7-2021 Bây giờ tuyệt đa số học sinh không còn thích Truyện Kiều nữa, nếu không muốn nói là thấy nhàm chán, ngớ ngẩn, nhạt nhẽo… Các bạn không tin thì cứ vào các trường phổ thông mà hỏi, 100 học sinh, khó có nổi một em trả lời rằng “thích”. Vì sao thế, vì văn học nhà trường đã trở nên hoàn toàn xa lạ với cuộc sống, nó chỉ còn là chuyện bình tán miên man, học thuộc và thi. Khi bạn nói cái không liên quan gì tới người học, không đụng chạm gì tới thân phận và đời sống của chúng, không gắn gọng gì với cái bối cảnh xã hội mà chúng đang sinh tồn đây thì bạn đã thành người rỗi hơi ngớ ngẩn, bạn thành kẻ ác đầu độc tâm hồn trẻ bằng mớ chữ khô khốc vô hồn vô trí. Tôi sẽ bày cho bạn cách làm cho học trò yêu thích Truyện Kiều. Hãy lấy chất liệu cuộc sống ở thời đại chúng ta để minh họa, để liên hệ, để đánh thức, để khơi dậy… Truyện Kiều kể về cuộc đời một người con gái xinh đẹp, đức hạnh, thông minh, đa cảm nhưng đã bị một xã hội vô luân vùi dập xuống bùn đen. Kiều phải tự bán mình để lấy tiền cứu cha mẹ, đi làm đĩ để giữ mạng sống, bị trao qua đổi lại như một món đồ chơi trong tay bọn quan lại và lũ “đại gia”. Chuyện ấy có xa lạ gì với xã hội chúng ta đang sống không? Không, tuyệt nhiên không. Ngày xưa chỉ có một Thúy Kiều, ngày nay là hàng ngàn hàng vạn. Thúy Kiều ở khắp nơi, Thúy Kiều kêu khóc trên mọi miền của đất nước chúng ta. Cái xã hội mà Kiều sống, với “Người nách thước kẻ tay đao/ Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi”, với “Đầy nhà vang tiếng ruồi xanh”, với “Làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền” với “Ba trăm lạng việc này mới xong”; cái xã hội ấy thì có khác gì chốn ta đang sống đây, nếu có khác thì chẳng qua thời của Nguyễn chỉ một hai còn bây giờ thì nhan nhản, phủ kín mặt đất này. Có gì không phải mua bán chạy chọt, có gì không phải “trà nước, lót tay”; những nỗi oan khốc cứ từ trời giáng xuống, bao nhiêu gia đình tan nát, bao nhiêu phận người bị vứt ra lề đường… Hãy lấy chính cuộc sống của các em học sinh, cuộc sống của cha mẹ các em, của gia đình các em, xóm giềng các em mà giúp chúng nhìn lại. Quay quắt, bơ phờ, đầu tắt mặt tối, bị móc túi, bị hà hiếp, bị bịt mồm; lo chạy cửa trên cửa dưới, lo đút cửa trong cửa ngoài… Rồi hãy giúp chúng hình dung ra tương lai cuộc đời đời chúng ở ngày mai khi phải sống trong một xã hội giả trá, hư ngụy, một xã hội vì tiền mà tán tận lương tâm, một xã hội dùng quyền mà hà hiếp đày đọa con người. Đó, đó chính là Truyện Kiều đó. Trong lịch sử dân tộc, chưa bao giờ chất liệu sinh động để minh họa cho văn học lại giàu có như thời đại chúng ta đang sống đâu, đừng lãng phí nó. Thầy cô giáo phổ thông, xin đừng nói nhảm như kẻ mộng du nữa. Cái thứ văn vẻ ấy nó chỉ là biểu hiện của kẻ mất trí, của phường ngẩn ngơ ấm đầu. Mọi tác phẩm đều có thể bắt đầu và đi tới như thế, từ văn học dân gian đến văn học viết, từ trung đại đến hiện đại, từ văn học cách mạng đến văn học đương đại. Hãy đưa văn học trở lại với cuộc sống, đừng tiếp tục “tâm hồn treo ngược cành cây” nữa. Thiên hạ khinh giáo viên văn chúng ta cũng bởi cái diêm dúa, chập mạch, mơ mơ màng màng rất dở người ấy.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đường đi đến phòng giáo viên, có bao nhiêu con mắt dõi theo Chu Tiểu Uyên. Tất nhiên là vì vẻ đẹp của cô hấp dẫn rồi, với vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn của cô thì ai mà không dõi mắt theo nhìn!Nhưng vì sao chỉ có nữ nhân thôi cơ chứ?Rất đơn giản, lí do là tại 6 con người quá mức " HOT " đang đi đằng sau cô. từ khi cô ra khỏi phòng học chúng liền bám lấy không buông cứ như âm hồn bất dãy hành lang có biển hiệu ghi " PHÒNG GIÁO VIÊN ", vừa nhìn thấy hai mắt Chu Tiểu Uyên liền sáng rực lên không nghĩ ngợi gì mà phi thẳng đến đó rồi đóng sầm cửa lại. Dựa lưng trên cánh lửa lạnh băng tâm tình cô lúc này mới khá lên được một tí nhưng vui mừng chưa lâu thì xui xẻo lại phòng giáo viên đột ngột mở ra, cô lúc đó không hề phòng bị gì cứ thế mà ngã lùi về phía sau. Ngỡ rằng mông sẽ được một phen ôm ấp đất mẹ thân yêu nhưng chờ mãi cũng chẳng có cảm giác gì chỉ thấy vòng eo là một mảnh nóng rực. Hốt hoảng muốn thoát ra khỏi cái cảm giác khó chịu này nhưng ai đó biết được ý đồ của cô càng siết chặt vòng eo thon gọn của cô đồng thời kéo cô vào ngực mà ôm ôm ấp tiệt, bây giờ là tháng 5 đấy. Nóng muốn chết mà còn ôm với ấp. ngươi không nóng nhưng ta thì nóng đấy, thả tay ra tên khốn nhìn thấu suy nghĩ của Chu Tiểu Uyên, ai đó cũng không làm khó cô liền thả ra lấy lại được tự do Chu Tiểu Uyên liền túm lấy cổ áo tên vừa giở trò đồi bại với mình định mắng cho một trận. Nhưng nhìn tới gương mặt tuyệt sắc của ai kia thì lập tức nuốt ngược trở lại, ngoan ngoãn thả cổ áo bị cô nắm đến nhăn nhúm mẹ nó! Bọn này là đĩa sao? Bám dai như vậy làm gì? Bà đây không có kẹo cho mấy cưng đâu, ngoan ngoãn mà cút khỏi tầm mắt của bà. Tuy nhiên đó chỉ là những suy nghĩ của Chu Tiểu Uyên mà thôi. Cô mà nói ra thật thì bị xử trảm như chơi. Trước khi nhận lớp cô đã điều tra một lược về học sinh của mình và tất nhiên cũng biết được 6 nam nhân trước mặt này hoàn toàn không dễ chọc. Chưa nói đến gia thế hiển hách của họ, chỉ với gương mặt làm điên đảo chúng sinh kia cũng làm cho cô cách xa nghìn sao ư?Đơn giản thôi, ngôi trường quý tộc Lam Thương này tụ hội toàn những cậu ấm cô chiêu. Người không quý thì sang, Không giàu thì phú. Nói tóm lại là những nhân vật không đơn giản. Trong đó có 6 người là chủ nhân của ngôi trường này, lần lượt là Lãnh Tình, Lãnh Huyết, Hỏa Diễm. Mị Thần, Cố Mạnh Phong và Mộ Dung Huyền. Những giáo viên ở ngôi trường này ngay cả Hiệu Trưởng cũng phải nịnh bợ bọn họ để sống qua nữa ngôi trường này còn rất biến thái nha. Những giáo viên muốn trụ vững ở ngôi trường này phải có quan hệ "" thân mật "" với các học sinh, không phân biệt giới biết được tin này cô thật sự muốn cắn lưỡi tự tử cho rồi. Mắng mình quá ngu ngốc khi không điều tra rõ ràng đã đặt bút kí vào hợp đồng thực tập. Nếu hủy bỏ hợp đồng cô phải đền bù số tiền trong bản hợp đồng đó. Không phải con số nhỏ đâu, lên đến hàng tỉ a~.Còn bây giờ khi đối diện với 6 nam nhân cường hãn này, cô trừ việc mỉm cười lấy lòng ra thì không thể làm gì khác"" Các đồng học, tiết tiếp theo đã vào rồi, các em có phải hay không nên trở lại lớp? Không nên tốn quá nhiều thời gian cho những việc vô nghĩa a~"""" Vậy nếu chúng tôi nói không phải cô dạy thì không lên lớp. Thế nào? ""Cái giọng cợt nhả này ngoài tên Mộ Dung Huyền ra thì còn ai? Thật xui xẻo cho ai có đứa con như hắn."" Thật cảm ơn khi các em mến mộ tôi như vậy nhưng hôm nay tôi chỉ có một giờ lên lớp "" Hừ, hừ. Bà đây nhịn, nhịn, nhịn"" Thật phiền phức, trực tiếp đến dạy thay có phải khỏe hơn không "" Một giọng nói bá đạo vang lên, mặc dù không lớn nhưng nó hoàn toàn không cho người khác cãi tên nhóc này, không làm khó ta thì không chịu được hả? Đúng thật là, mấy tên này không có ai là được bình thường cả. Thiên a! Ông đây là muốn ta không được yên ổn mà."" Nhưng quy định của trường chỉ có sự cầu xin giúp đỡ mới được dạy thay "" Hừ ta không tin ngươi lại tiếp tục làm khó nhiên cô đã đánh giá thấp trình độ mặt dày của mấy tên này. Chỉ cần là thứ chúng muốn nhất định sẽ có được trong tay còn không ăn được trực tiếp đạp lớp 11A"" Sự sụp đổ của nhà Thanh năm 1912 đánh dấu sự kết thúc của hơn 2000 năm chế độ phong kiến Trung Quốc và sự khởi đầu của một giai đoạn bất ổn kéo dài. "" Giọng nói ngọt ngào của người phụ nữ cứ thế vang lên trong lớp học yên quanh hoàn toàn chìm trong sự tĩnh lặng, chỉ còn tiếng nói êm ấm của Chu Tiểu Uyên và tiếng bút sột soạt trên trang giấy. Điều này khiến cho những giáo viên khác đều vô cùng kinh ngạc. Dù lớp 11A là lớp học giỏi nhất khối nhưng phải biết rằng những học sinh trong lớp này rất cổ quái. Chỉ những người bọn họ công nhận mới có tư cách giảng dạy, nếu không ngay cả cửa lớp còn chẳng bước vào nổi. Tuy nhiên trường hợp đặc biệt này rất hiếm hoi. Thế mà cô giáo vừa mới vào trường không lâu này đã được hoan nghênh một cách nồng nhiệt, ngay cả lục thiếu cũng ngoan ngoãn ngồi học, chứng tỏ người phụ nữ này rất được coi lẽ bọn họ phải tìm cách tiếp cận người phụ nữ này đi lúc này Chu Tiểu Uyên biết được suy nghĩ trong lòng bọn họ không biết sẽ có phản ứng như thế nào ấy nhỉ?Chắc chắn lúc đó cô sẽ nói "" Con mẹ nó các người muốn dạy bọn chúng thì vào mà dạy, ta đây sẽ rất cám ơn tổ tiên nhà các ngươi a ~ "".Hức....... sao chẳng ai chịu thấu hiểu cảm giác của cô kia chứ? Rõ ràng bọn chúng là ma quỷ, giết người không đền mạng mà ~.Nếu có khả năng quay ngược thời gian cô nhất định sẽ không bao giờ đặt chân vào cái ngôi trường chết tiệt này, cũng như không bao giờ cầu xin sự giúp đỡ từ tên Cố Mạnh Phong kia đâu. Chỉ là...... Trên thế gian này không tồn tại từ "" Nếu "".Cách đây 30" Chu Tiểu Uyên đã thất bại thảm hại trong việc "" đàm phán "" với 6 tên ôn thần kia. Và kết quả là cô bị tên Lãnh Huyết kéo một mạch đến phòng học này rồi trắng trợn đuổi giáo sư lịch sử ra khỏi lớp giao mọi quyền hành lại cho hỏi vì sao cô không chống cự lại bọn chúng. Chỉ cần mở miệng nói câu gì thì lập tức nhận được ánh mắt lạnh lùng như muốn đóng băng cô của Lãnh Huyết. Bất cứ ai trong trường hợp đó cũng sẽ ngoan ngoãn ngậm biết chắc rồi, 6 người bọn chúng chính là khắc tinh của cuộc đời cô Bài học đến đây là kết thúc, ai có thắc mắc gì hay không? "" Dù không muốn dạy chút nào nhưng tinh thần nghề nghiệp của cô rất cao. Chỉ cần là công việc dù có chuyện gì cô cũng sẽ cố gắng hoàn thành xuất lớp vẫn một mực im lặng, chỉ có những cái đầu là lắc trái lắc phải. Bọn nhóc này cũng thật kì lạ, mới vào rộn ràng lắm mà sao giờ im như thóc vậy? Quả đúng là sinh viên, mưa nắng thất thường thật khó Tiểu Uyên dường như quên rằng cô cũng hơn bọn chúng 2, 3 tuổi thôi. Tuổi tác không cách biệt nhau là mấy duy chỉ có lối suy nghĩ già dặn đã tạo nên sự khác biệt giữa cô và bọn nhóc này. Tất nhiên cô cũng không muốn như vậy. Nhưng vì cuộc sống cô không cho phép mình sống đơn thuần vô tư như được rồi không cần phải suy nghĩ nhiều về việc này, điều quan trọng bây giờ là phải lấp đầy cái bụng trống rỗng này. Sáng nay đấu khẩu với 6 tên kia tốn quá nhiều calo, bây giờ phải bù lại thôi.
cô giáo à lại đây