Tôi sẽ ráng sống đến ngày cưng bị bùa ngải quật lại nó sẽ như thế nào. Tôi không muốn nói nhiều, chỉ muốn tặng cưng 1 câu rằng, luật nhân quả luôn báo ứng đấy, nếu hôm nay tôi phải chết vì bất cứ lý do gì, thì cưng cũng nên biết hôm sau cưng sẽ ra sao rồi đấy.
Sau khi MSI kết thúc, tôi sẽ phải đảm bảo rằng cậu ấy chăm sóc sức khỏe của mình đúng cách. Bây giờ tôi đang đại diện cho một đội wildcard, tôi muốn để lại dấu ấn trong lịch sử LoL Esports. Dù cho đó là chơi ở trận chung kết MSI hay thậm chí có thể lọt vào
Khi chị cả bắt đầu vào Đại học, tôi mới là cô bé học lớp 2. chúng tôi có cảm giác nhàm chán, hai anh em tôi không muốn "sư phạm" nữa. Là cô gái tỉnh lẻ, chưa bước chân ra khỏi cái thị xã bé nhỏ của mình, nhưng qua phim ảnh, hình ảnh những thương gia thành
Theo báo cáo kinh doanh hợp nhất năm 2017 của Capella Holdings, doanh thu của Capella Holdings đạt xấp xỉ 1.100 tỷ đồng, tăng trưởng 142% so với năm 2016 song chỉ mới hoàn thành 55% kế hoạch. Tổng chi phí tăng trưởng 142% so với năm 2016. Công ty của ông Nguyễn Cao Trí lãi ròng 34 tỷ
Để tránh kiệt sức vì công việc. Vâng, đó chính là thư trả lời tự động đáng sợ thông báo tình trạng "tôi đang đi vắng", được tạo lập để chọc
Lê Âu Ngân Anh: Khi các phần thi kết thúc, tôi nháo nhào chạy vào hậu trường. Hai, ba người phụ giúp tôi thay đồ, sau đó bị lùa ra cánh gà sân khấu. Nhân viên trang điểm phải chạy theo và giúp chúng tôi sửa sang lại phần hóa trang ngay tại cánh gà nên tôi cũng không có gương
PT1saJT. "Anh bị đuổi việc." Trong phòng quản lí của một công ty tư nhân nhỏ, gã đàn ông mập mạp với khuôn mặt dữ tợn đang ra sức la mắng một người nào đó. Hắn ta hét to vào mặt người kia làm cho nước bọt mình văng tứ tung. Nhìn lại người đang bị hắn la mắng kia một khuôn mặt vô cùng khổ sở mang nét chịu đựng. Y mặc bộ áo công nhân màu xanh rách rưới, đội một chiếc nón che gần hết cả khuôn mặt. Mặc dù chỉ mới ngoài 30 nhưng nhìn y cứ như một ông lão đã ngoài tứ tuần vậy. Y cúi thấp đầu, nhỏ giọng "Quản lí, xin anh tha cho tôi một lần. Anh muốn tôi làm gì cũng được, nhưng đừng đuổi việc tôi. Tôi còn đứa con gái đang bệnh nặng ở nhà..." "Đủ rồi, đi đi, kiếm công việc khác mà làm. Công ty chúng tôi không cần một lão già như anh!" Chưa kịp nói xong, người đàn ông đã bị tên quản lí hằn học ngắt lời. "Vậy... anh có thể cho tôi ứng lương tháng này được không? Tôi..." Người đàn ông lại càng cúi thấp đầu, giọng nói ngập ngừng. "Cái gì? Ứng lương? Tháng này anh có làm được cái gì đâu mà đòi ứng lương. Thôi, biến đi cho khuất mắt tôi." Gã quản lí lại ngắt lời người đàn ông tội nghiệp. Đột nhiên gã quát lên "Bảo vệ đâu? Tiễn khách!" Người đàn ông còn định nói thêm gì đó nhưng đã bị hai tên bảo vệ to cao lực lưỡng tiến đến, chèn ép hai bên đẩy ra khỏi cửa. Đứng trước cửa công ty, Ngô Phàm vẫn còn ngơ ngác "Mình bị đuổi việc rồi sao? Vậy... Ân nhi phải làm thế nào bây giờ?" Còn đang ngẩn người, y chợt nhìn xuống chiếc đồng hồ đã cũ mèm trên cổ tay mình, hốt hoảng "Không ổn! Lại trễ giờ rồi." Nói xong, y ba chân bốn cẳng chạy đến chiếc xe đạp còm cõi mười mấy năm tuổi của mình... Một lúc sau, chiếc xe dừng lại trước một xí nghiệp khuân vác nhỏ. Chiếc áo của y đã ướt đẫm mồ hôi. Không kịp cất xe, y đã vội chạy vào. "Đình Văn" – "Có" "Trần Vỹ" – "Có" Một người quản lí đang cầm một bản danh sách dài, điểm danh từng người. "Ngô Phàm" – "..." "Ngô Phàm" – "..." "Hừ! Lại là cái tên đó sao?" Không nghe thấy tiếng trả lời, hắn bực bội gọi thêm lần nữa... "Ngô..." "Có... có. Tôi... tôi đây!" Chưa kịp gọi lần thứ ba, hắn đã thấy người trong miệng khó nhọc chạy đến trước mặt cả người đầy mồ hôi, khuôn mặt bần thần. "Xin lỗi quản lí... tôi... tôi có việc đột xuất phải..." "Câm miệng!" Tên quản lí ngắt lời y "Còn lí do nào nữa anh nói hết luôn đi con gái bệnh, hàng xóm nhờ vả, xe đạp hư, chủ nợ chặn đường... hôm nay là gì đây hả?" "Tôi... tôi..." Thấy y chỉ im lặng cúi đầu lắp bắp vài ba tiếng, tên quản lí càng giận dữ. Hắn chỉ vào Ngô Phàm "Hôm nay anh chính thức bị đuổi việc." Nghe vậy, Ngô Phàm hốt hoảng, vội chạy đến nắm lấy tay áo hắn, lắp bắp cầu xin "Xin anh... quản lí... cho tôi... một cơ hội nữa thôi. Tôi... tôi... đã mất ba công việc rồi. Đây... là công việc cuối cùng của tôi. Nếu như tôi cũng mất nó thì... con gái tôi... biết làm thế nào. Tôi... tôi hứa sẽ..." "Dừng dừng dừng!" Tên quản lí giật tay áo của mình ra, phủi lại những nếp nhăn, tiếp tục ngắt lời người đàn ông tội nghiệp "Không nói nhiều nữa. Anh hãy biến mất khỏi tầm mắt tôi, nhanh!" Tiếng la hét mắng nhiếc của tên quản lí làm Ngô Phàm sợ hãi. Kìm lại những giọt nước mắt, y bước vội ra ngoài. Ra khỏi xí nghiệp, Ngô Phàm vẫn chưa hết bàng hoàng. Lặng nhìn xung quanh tìm chiếc xe đạp vừa nãy vì quá vội mà không kịp đi gửi thì bỗng... không thấy nó đâu cả. Thầm nghĩ chắc đã bị mấy tên lưu manh ban nãy trộm mất, khuôn mặt y chợt trầm xuống, khẽ thở dài. "Công việc cuối cùng cũng mất rồi, không được ứng lương nữa, giờ thì trong nhà chẳng còn gì để bán... Ân nhi à, baba phải làm sao đây?" Ngước lên trời, Ngô Phàm nhắm mắt lại, đôi môi đã khô khốc vì mệt mỏi mím chặt, giọng nói có sự kìm nén khó nhọc bắt đầu run lên. Chậm rãi bước trên đường, trong đầu Ngô Phàm hiện lên vẻ mặt thống khổ của con gái khi bị cơn đau dằn vặt. Khoé mắt đã hơi ươn ướt, y vội lắc đầu để tạm quên đi... Hết chương 1
Nghe xong, khuôn mặt hàn băng Hàn Phong rốt cuộc dãn ra, lộ rõ vẻ hài lòng cùng thỏa mãn. "Tốt lắm! Từ bây giờ mi là của ta." Sự lạnh lùng khi nãy đột nhiên mất hết, thay vào đó là khuôn mặt gian xảo như tên trộm vừa lừa gạt được ai đó. "Đừng lo lắng, ta hiện tại muốn mi. Nhưng mi nên biết, hứng thú của ta với một người mới chỉ trong khoảng ba tháng. Tới lúc đó, ta mi sẽ không còn bất kì quan hệ nào nữa, mi sẽ được tự do." Hắn chống cằm, cười nhẹ. Ngô Phàm vĩnh viễn cũng không biết tình huống lúc đó của mình hiện tại, cả người y ướt sũng, vải vóc dính sát vào da thịt, lộ rõ cơ thể bạc nhược. Dù vậy, điều này với Hàn Phong vẫn tuyệt đối là liều xuân dược mạnh mẽ nhất. Hắn vươn tay ngoắc Ngô Phàm "Đại thúc, lại đây" Mãi về sau, Hàn Phong mới biết, ngay khoảnh khắc đó, hắn - đã nhận định Ngô Phàm mất rồi. *** Sáng sớm, Ngô Phàm thức dậy. Bàn tay theo thói quen lần tìm chỗ trống bên cạnh thì chợt thấy một cỗ hàn ý. Phải rồi, không còn tiểu Ân nữa... Không phải trong cả khu biệt viện rộng lớn này chỉ có bản thân y thôi sao? Cho đến giờ phút này, y vẫn không thôi hoài nghi về cuộc sống hiện tại. Đảo mắt nhìn quanh một vòng... thực sự y còn chưa quen với cảnh trí kia được. Căn phòng ngủ này rất rộng rãi và sang trọng, chính là hoàn toàn khác biệt so với căn nhà cũ của y. Y - đã sống trong căn biệt viện này gần 3 tháng rồi. Hôm ấy, sau khi Ngô Phàm đồng ý lời đề nghị của Hàn Phong, y liền bị ai phía sau dùng một miếng vải đen bịt mắt lại. Còn đang bất ngờ, y chợt cảm thấy trên cổ nhói một cái rồi cả thân mình bỗng mềm nhũn xuống. Rất lâu sau đó khi tỉnh lại, y đã thấy mình ở trong biệt viện này, bên cạnh là một người đàn ông trung niên đã ngoài ngũ tuần. Lão giới thiệu bản thân họ Hà - quản gia của Hàn Phong, được y phân phó đến chăm sóc cho Ngô Phàm. Ngô Phàm có chút kháng cự với lão nhân này. Y cảm thấy lão ta có vẻ không đáng tin cho lắm. Ánh mắt lão nhìn y luôn mang theo tia dò xét rất rõ ràng, điều đó chứng tỏ lão không hề có chút hảo cảm nào với y cả. "Từ bây giờ anh sẽ ở đây. Tất cả mọi đồ vật, phòng ốc trong căn nhà này đều tùy ý ngươi sử dụng. Việc gì không rõ thì có thể hỏi ta" Lão nhân mặt lạnh nói một hơi, sau liền quay lưng rời đi. "Phải rồi, anh có thể gọi ta Hà tổng quản" Trước khi rời khỏi phòng, lão nhân buông một câu nói rất nhỏ. Vốn mỗi cuối tuần, sau khi dùng bữa tối, Ngô Phàm sẽ được trò chuyện cùng Ngô Ân trong khoảng 15 phút. Con bé thường cầu y đến thăm nó, nhưng y vốn lực bất tòng tâm, chỉ có thể an ủi cùng hứa hẹn suông. Theo lời hứa của Hàn Phong, tiểu Ân hiện tại đang được chăm sóc đặc biệt tại một bệnh viện lớn nhất thành phố, sức khoẻ ngày càng tốt hơn, thậm chí sắp tới còn được tham gia vào cuộc phẫu thuật cấy ghép tim. Nếu thành công, khả năng rất cao rằng con bé sẽ được khỏi bệnh hoàn toàn. Việc này khiến Ngô Phàm thực sự vô cùng vui sướng. Nhưng đi kèm với vui sướng đó lại là một vấn đề lo lắng khác Hàn Phong, hắn nói rằng nhiều nhất chỉ 3 tháng sẽ thả y đi, thế nhưng tới hiện tại, y còn chưa thấy bóng dáng hắn. Từ ngày bị mang đến đây, chưa lần nào Ngô Phàm nhìn thấy Hàn Phong cả. Y từng hỏi qua Hà tổng quản vấn đề ấy, nhưng lão lại nhìn y chăm chú rồi nói "Hàn thiếu có chút chuyện quan trọng, dặn anh chờ ngài ấy trở về." Lại nói, lão nhân nọ hành tung vô cùng bí ẩn. Trừ lúc gọi y dùng bữa hay giúp y kết nối điện thoại, Ngô Phàm tuyệt nhiên không hề nhìn thấy lão. Luôn chỉ có y trong biệt viện, hoăc do chính y nghĩ như thế. Điều đó ban đầu có vẻ rất tốt, nhưng về sau nó lại càng khiến y khó chịu. Vì ngay cả khi ăn, một bàn đầy ắp thức ăn như thế lại chỉ có mình y thưởng thức. Ngô Phàm mơ hồ nhận ra bản thân như đang bị giam cầm cũng như điều khiển. Và điều này khiến Ngô Phàm dần nhàm chán đến cực điểm và cũng chẳng còn tâm trạng ăn uống gì nữa. Hàn Phong dường như muốn ngăn cách y với thế giới bên ngoài, khi hắn không hề có ý tứ trang bị bất cứ phương tiện truyền thông nào, ngay cả điện thoại liên lạc với tiểu Ân cũng do Hà thúc mang tới. Hà khắc là thế nhưng bù lại, nơi đây có một căn phòng lớn chứa rất nhiều sách. Ngô Phàm vốn ít học, không thể hấp thu những tri thức với mình là cao siêu như thế nên chỉ có thể xem những quyển tạp chí đầy màu sắc bên cạnh. Có lần khi đang lật dở quyển tạp chí nào đó, y chợt thấy một trang lớn in hình của Hàn Phong. Ngô Phàm thất kinh trừng lớn mắt trong đó là hình ảnh hắn cùng dáng vẻ vô cùng cao quý với bàn tay ưu nhã đang nâng ly rượu, môi mỏng nhẹ nhấp vài giọt Whisky. Cổ hơi ngước lên, mắt nhắm lại, mọi hành động, cử chỉ đều toát lên thần khí anh tuấn. Cuối trang lại in nghiêng hai dòng chữ như giới thiệu. Ngô Phàm nhận ra tên của Hàn Phong, nhưng đáng tiếc lại không đọc được những chữ tiếp theo. Y có chút tiếc hận khi xưa đã không học tập thật chăm chỉ, nếu không giờ này có lẽ bản thân đã biết được chút thông tin về Hàn Phong rồi. Đang lúc Ngô Phàm còn ngẩn người, cánh cửa của thư phòng bỗng bật mở. Hà thúc xuất hiện, trên tay cầm một chiếc hộp tinh xảo màu đen. Lão ho khẽ làm y giật mình. Thấy vậy, lão hơi cúi người, đưa chiếc hộp kia về phía y, nhếch môi "Nhanh! Mau thay y phục, 15' phút nữa sẽ có người đưa anh tới bệnh viện. Hàn thiếu đang chờ ahh ở đó" Rùa 1. Dòng chữ đó là "Hàn Phong – Người Đàn Ông Độc Thân Hoàng Kim Sáng Giá Nhất Mọi Thời Đại" nha mn. . . . Ahihi mình đùa đấy 2. Chương này đặc biệt dành tặng cho bạn -_Never_Lose_You_- Cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của nàng dành cho Đại thúc, tôi muốn anh nha <3. Ta vừa viết xong luôn, cmt của nàng làm ta cảm động muốn chớt mà huhu... 3. Cảm ơn mn đã chờ đợi. Đọc cmt của mn mà lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa... à mà thôi cảm thấy mình thật có lỗi í. Cơ mà chương tiếp không biết khi nào mới lên sàn được nữa. Ta sẽ cố gắng thật nhiều a T_T 4. Mọi Like & Cmt của mn đều là nguồn động lực rất lớn cho ta. Vậy nên mn nhớ Like & Cmt thật nhiều nha. Thưn nhiều <3
Hàn Phong sau khi tỉnh lại, nhìn thấy người nào đó ngủ gục bên giường bệnh của mình thì bất giác mỉm cười. Ngô Phàm cảm nhận được sự lay động của hắn cũng ngồi dậy, yên lặng nhìn Hàn Phong. "Đại thúc, ngươi không có gì muốn nói với ta?" Hàn Phong quyết định lên tiếng, phá vỡ không gian quá mức trầm mặc. Mục quang âm trầm bất định kia cứ xoáy sâu vào Ngô Phàm khiến y hoang mang, ánh mắt cụp xuống cúi đầu nhìn sàn nhà. Y vẫn là vô pháp nhìn thẳng vào hắn a. "Không cho phép cúi đầu" Hàn Phong nhíu mày giận dỗi. Hắn vươn tay nâng cằm Ngô Phàm. "Cảm... cảm ơn ngươi" Ngô Phàm tránh né sự đụng chạm của hắn, nhỏ giọng nói. Lời này của y là thực lòng. Nếu không có người này, tiểu Ân có lẽ đã... "Nếu thực lòng muốn cảm ơn thì ngẩng đầu lên" Hàn Phong gằn từng tiếng. Ngô Phàm giật mình, bàn tay vô thức nắm chặt tấm gra giường. Phải tới vài chục giây sau đó, Ngô Phàm mới chậm rãi nâng mặt, nhưng vẫn thuỷ chung không dám nhìn thẳng hắn. Hàn Phong kiên nhẫn chờ đợi, cho tới khi nhận ra y vẫn không nguyện ý nhìn hắn thì liền bùng nổ. "Đại thúc, mi rất đáng giận. Ta đã vô pháp nhẫn với mi rồi" Hắn hừ một tiếng gầm nhẹ làm Ngô Phàm sợ hãi. Y quay đầu gắng gượng nhìn thẳng vào mắt hắn, hàng mi hơi run rẩy khiến tầm mắt trở nên vô cùng xinh đẹp động lòng người. Hài lòng khi nhìn thấy hành động của Ngô Phàm, nhưng hắn vẫn chưa thấy đủ. Hắn khẽ nhếch môi "Tới đây" Hàn Phong diện vô biểu tình nói ra một câu. "Nên nhớ rõ thân phận của ngươi" Thấy Ngô Phàm vẫn bất động, hắn ác ý cười, thành công làm Ngô Phàm ngẩn người. *** Hạ Dực vừa rời đi, nụ cười trên môi Lạc Thiên chợt tắt ngấm. Hắn đứng dậy cầm lấy ly rượu khẽ nhấp rồi đi đến bên khung cửa sổ sát đất trong phòng, động tác vô cùng ưu nhã nghiêm túc nhìn ra bên ngoài. Chán ghét! Dực của hắn thực đáng giận. Chẳng lẽ trong mắt cậu lúc nào cũng chỉ có mỗi cái tên Hàn Phong đó? Vậy còn hắn, ái nhân chân chính của cậu thì sao? Phải, đúng là khi xưa hắn có dùng chút thủ đoạn để có được cậu, nhưng ông trời không nên vì thế mà trừng phạt hắn lâu đến thế, hắn chỉ là vì quá yêu thích cậu thôi mà. Bọn họ chính thức bên nhau khá lâu rồi, thế nhưng tới thời điểm này vẫn chưa có nổi một lần hẹn hò. Dực là mù quáng sùng bái Phong, cứ ôm việc vào người, suốt ngày làm làm làm, đến cả loại công việc như lái xe cũng kiêm nốt, không thèm để tâm đến hắn. Phải khó khăn lắm hắn mới nắm bắt được cơ hội ba tháng đó để hâm nóng tình cảm hai người, như thế vẫn chưa đủ sao? "Lạc Thiên, ngươi muốn ép ta?" Trong phòng làm việc, Hàn Phong phẫn nộ đập bàn, đôi mắt nheo lại nhìn Lạc Thiên. "Ta làm gì?" Không thèm nhìn Hàn Phong, Lạc Thiên tiếp tục xoay xoay chiếc nhẫn bạc trên tay. "Ngươi làm gì chẳng lẽ bản thân ngươi không biết?" Hàn Phong gằn giọng. Hắn đang rất tức giận. Cái tên gia hoả trước mắt này dám dùng quyền lực cùng tiền tài ngăn chặn tất cả bác sĩ trong Black Suit, khiến hắn không thể nào tìm được bất kì thành viên nào ngoại trừ bản thân mình, hòng ép Hàn Phong đồng ý với điều kiện của hắn. Nói về Black Suit, đây là một hiệp hội quy tụ gần như tất cả bác sĩ phẫu thuật giỏi nhất Thế giới, chỉ khoảng vài chục người, chuyên thực hiện những ca mổ khó và nguy hiểm. Hiệp hội có những thiết bị y tế tân tiến nhất, phục vụ cho quá trình ấy. Tuy nhiên, họ chỉ đồng ý phẫu thuật cho những người có khả năng chi trả với con số trên trời. Các thành viên được bảo mật danh tính để loại trừ khả năng sẽ bị người khác đe doạ tính mạng để buộc họ thực hiện công việc. Trùng hợp thay, Lạc Thiên là một trong những người chủ chốt của Black Suit. Khi đã qua vài ngày rồi vẫn chưa tìm được bất kì ai trong Black Suit, Hàn Phong bắt đầu nghi ngờ khẳng định có ai đó nhúng tay vào... Sực nhớ đến điệu cười của Lạc Thiên lúc bị hắn từ chối, hắn liền hiểu ra tất cả. "Ngươi biết con bé chỉ còn ba tháng mà vẫn muốn thực hiện khế ước này?" "Yên tâm, chỉ cần cho ta mượn Dực ba tháng, sau đó mọi chuyện khắc ổn thoả. Ngươi và tên đại thúc kia cũng sẽ tiếp tục chơi đùa. Ngươi quên ta là ai rồi sao?" Lạc Thiên nhếch môi khẳng định. Thinh lặng một lúc lâu, cuối cùng Hàn Phong thoả hiệp. Hắn nắm chặt tay, cắn răng gật đầu "Được, thành giao" Khi hắn định rời khỏi phòng, sau lưng lại vang lên giọng nói"Ngươi là bác sĩ, nhưng lại lấy bệnh nhân ra làm trò đùa? Lương tâm bị cẩu ăn mất rồi sao?" "Ta chỉ vì hạnh phúc sau này của mình thôi" Lạc Thiên quay đầu nháy mắt "Mà ngươi, cũng nên như thế đi" "Hừ, ta mới không bỉ ổi như ngươi" Hàn Phong liếc một cái, lướt qua hắn ra ngoài. Lặng nhớ lại tất cả, sau cùng, Lạc Thiên quay sang thu dọn đồ đạc trở về. Hắn muốn gặp Dực của hắn. Giờ không phải lúc suy nghĩ nữa, phải hành động thôi. Trong tim Dực, nhất định chỉ có thể có mỗi mình hắn. Hết chương 20 Rùa 1. Muốn tâm sự một chút... Thực sự là thúc khó bẻ quá mn ơi. Đoạn tình giữa thúc và Tình Viên quá mức ám ảnh để thúc có thể "yêu" ai khác. Thúc và Phong sẽ ở bên nhau, nhưng trong lòng thúc có ai, thì không ai biết được, kể cả Rùa... Buồn lắm, là Rùa tự đào hố chôn mình mà huhu... 2. Comt về nội dung truyện, đừng đòi chương nữa.
Ngô Phàm giật mình ngơ ngác, hồi lâu sau mới thất kinh trừng lớn mắt. Lời nói đáng sợ vừa nãy làm tim y thắt lại một cái thật mạnh. Người đàn ông này, hắn còn muốn gì ở y? "Làm người của ta, mọi chuyện sẽ chấm dứt" Thanh âm trầm thấp của hắn tiếp tục vang lên, dội vào đầu Ngô Phàm, như vị quan tòa tối cao vừa tuyên án tử cho tên tội nhân đáng khinh bỉ nào đó. "..." Nhưng Ngô Phàm không trả lời, chỉ nhất mực cúi đầu xuống. Thấy vậy, Hàn Phong nhếch môi cười lạnh "Mi không muốn con gái bảo bối của mi được thay tim sao?" Ngô Phàm ngẩn người. "Đồng ý đề nghị của ta, tất cả khoản nợ của mi, bao gồm của bọn ta và của những người khác, đều được xóa sạch. Hơn nữa, ta có thể cam đoan con gái bảo bối của mi sẽ được thay tim, chăm sóc chu đáo và khỏe mạnh hoàn toàn" Hàn Phong chậm rãi nhả từng câu chữ. Từng lời nói trầm khàn như đến từ địa ngục lần lượt cào xé, nhấm nháp dây thần kinh đang yếu ớt của Ngô Phàm. Y cảm thấy không gian xung quanh đang dần bị bóng tối nuốt lấy. Đề nghị kia, thực sự khiến y dao động. "..." Thế nhưng Ngô Phàm vẫn tiếp tục giữ im lặng. Phản ứng của y một lần nữa khiến Hàn Phong tức giận. "Ta hỏi mi, mi nghĩ những công việc hiện tại làm sao mi có được?" Hắn nhíu mày, nói qua kẽ răng. Đến đây, Ngô Phàm cuối cùng nhịn không nổi mà ngẩng đầu lên. Đôi mắt trong suốt, khẽ lay động như đang cố kìm nén thứ gì đó. "Anh... anh theo dõi tôi?" Hàn Phong hừ một tiếng "Theo dõi mi thì sao?" "Ta cho mi những điều đó được, thì, cũng lấy lại được. Hiểu không?" Lời nói sắc bén này làm Ngô Phàm rất sợ hãi. Thì ra, cảm giác đó là thật. Những ngày qua, y vốn nhận ra được có ai đó đang theo dõi mình nhưng cũng không quá để tâm. Thì ra, y vẫn luôn nằm trong lòng bàn tay của tên kia, chưa bao giờ thoát ra được. Và y, đang dần trở thành con rối của hắn, bị điều khiển, bị bắt lấy để rồi cuối cùng là bị bóp nghẹt. Nhưng y không muốn làm liên lụy đến Ngô Ân, con bé chẳng có lỗi gì cả. Y sợ, sợ hãi điều đó sẽ xảy đến. Hàn Phong thừa nhận, hắn thực sự rất thích lão nam nhân này. Ở bên y khiến hắn cảm thấy rất dễ chịu. Hắn muốn giữ lấy y, nhưng không phải vì khó xử, tuyệt vọng rồi đồng ý trong miễn cưỡng. Hắn muốn y, phải toàn tâm toàn ý ở bên hắn. Chinh phục là một đặc tính mạnh mẽ rất đáng ghét của nam nhân, nhưng chính nó mới làm nên sức hút, bản lĩnh và nét quyến rũ của riêng họ. Bọn họ sẵn sàng lập ra một kế hoạch hoàn hảo và thực hiện một cách vô cùng nghiêm túc, chỉ để tận hưởng cái khoái cảm sau cùng khi đã đoạt được thứ gì đó. Ngô Phàm cũng là đàn ông, nhưng cuộc sống khắc nghiệt khiến y chẳng còn thời gian nghĩ tới chuyện "chinh phục" hay bất cứ thứ gì tương tự như thế. Cái y cần, rất cần bây giờ là tiền - thứ duy nhất có thể giúp cho bệnh tình của tiểu Ân được cải thiện, và cho cả khoản nợ khổng lồ của y... Nhưng với Hàn Phong hiện tại thì, Ngô Phàm chính là mục tiêu của kế hoạch đó. Lặng thinh một hồi, Ngô Phàm lúc lâu sau mới mở miệng, thanh âm mười phần run rẩy "Đư... ợ...c!" Ngô Phàm nhắm chặt mắt, như rơi vào cõi mộng. Phải rồi, y chính là nhu nhược như thế. Y mệt mỏi, không thể kiên tiếp tục kiên trì thêm nữa. Y muốn kết thúc, kết thúc tất cả. Nếu bản thân mình còn có chút giá trị cho tiểu Ân, thì cứ tới lấy đi. Ps Cuối tháng 6 này mình thi Đại học rồi, vì thế từ giờ tới đó tốc độ ra chương sẽ rất rất rất là chậm, thậm chí có thể không có luôn. Mong mn thông cảm "cúi đầu"
We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Đại Thúc, Tôi Muốn Anh by GTA Publication date 2022-07-01 194641 Topics Love Story Audio Digitizing sponsor info Language vi Addeddate 2022-07-01 124655 Descriptions Enjoy Story Audio Collection 24111 from GTA, converted by Google Translate API. Identifier gtaaudio_24111 plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 90 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 52 files VBR MP3 Uplevel BACK cau-phai-chiu-trach-nhiem-vo download chang-re-sieu-cap-cua-nu-t download chang-re-vo-dich-chang-re-de-nhat-30 download co-dau-buong-binh-cua-tong download cua-nham-tong-tai-duoc-cho download de-nhat-lang-vuong-460 download di-nhan-dai-nao-tu-tien- download dien-chu-o-re-56 download doan-sat-thu-tien-hoa-tha download han-mon-qua download hao-mon-kinh-mong-iii-dung-de-lo-nhau_quye download hau-due-kiem- download hau-nhu-ma download he-thong-tu-chan-s download hoac-gia-phu-nhan-lai-mo-sap-boi-roi-1 download hoang-hau-nuong-nuong-dich-nam-xu-dac- download hoang-tu-yeu- download hom-nay-thien-kim-lai-di-va-mat-53 download khong-ai-ca download len-lut-yeu-duong-trong-gioi-giai-tri-la-trai- download luan-hoi- download moi-the-gioi-to- download mot-buoc-len-tien download muoi-nam-yeu-tham- download ngoi-sao-r download nguoi-chong-vo-dung-cua- download nhan-vat-phan-dien-cong download phuong-hoa-phong download quyen-5-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mo download ro-t-cuo-c-em download sau-khi-ca-man-that-thieu-gia-nop-len download tan-an-quy-su-813427_quye download tan-an-quy-su-998235_quye download thieu-gia-bi-bo- download tinh-lai-lan-nua-toi-cua-do-ban download to-huan_chuong-227-di-xuan- download
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. 1. 10k 10k 10k views rồi các nàng ơiiiii "tung bông tung bông" Thực sự hôm nay ta rất là vui luôn. Cảm ơn các tềnh yêu, các reader, các follower iu vấu của ta nhiều lắm, vì đã luôn ở bên, đồng hành và ủng hộ ta suốt quãng thời gian dài ơi là dài vừa qua "mi gió + hôn chụt chụt" Cho tới hiện tại, Đại thúc tôi muốn anh đạt được thứ hạng chung cao nhất là 117, xếp ngang hàng với rất nhiều tác phẩm danmei lớn của các nhà văn Trung Quốc cũng như VN đó nha! Các nàng biết không, khoảnh khắc đó nó hạnh phúc lắm, dù không nhận được nhuận bút, ta cũng cảm thấy thỏa mãn khi nhận ra những nỗ lực của mình cuối cùng đã được đền đáp rồi... Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác. Cụ thể, nhân ngày Đại thúc đạt 10k views, ta muốn làm gì đó, kiểu như give away cho các nàng. Có thể là 1 ngoại truyện của Đại thúc, sẽ viết liền vào tối nay và đăng sớm nhất có thể nếu có nàng yêu cầu thôi, vì ta đã hứa sẽ viết chương mới rồi. Hoặc các nàng muốn ta làm gì nữa thì cmt bên dưới nha. Hôm nay vui nên chấp hết -_- 2. Hiện tại, ngoài Wattpad, ta còn đăng Đại thúc tôi muốn anh ở Vnkings Truyện. Đây là web truyện VN hiếm hoi có trả nhuận bút cho Author thông qua view và xu. Vậy nên nếu các nàng rảnh thì hãy nhích chút thời gian qua đó xem các bài viết tăng view cho ta, coi như đó là ủng hộ trực tiếp cho ta nhé. Thanks trước nè! Tài khoản của ta là Và link của Đại thúc Đại thúc bên đó được beta chỉnh chu hơn hoặc các nàng có thể gg "Đại thúc tôi muốn anh vnkings" 3. Vài ngày nữa có chương mới nhé >_< 4. Hãy tiếp tục Like, Cmt và Follow ta! Từng cú click của các nàng đều giúp ta có nhiều động lực hơn tác với ta nhiều hơn đi mà, plssss!!!! 5. À quên, còn vấn đề này nữa ta đang ấp ủ một dự án danmei MỚI, mà cụ thể là gì thì chưa nghĩ ra. Ta thì ta muốn thử sức với những cái chưa từng viết, như cổ trang chẳng hạn, nếu được thì viết nhược công luôn tự thẩm =Các nàng thích gì, muốn ta viết gì, thể loại nào thì cmt gợi ý luôn nha! Hứa là thi xong sẽ đào hố quăng bom ngay!!! 6. Ta thực sự rất là thích cp Huấn Cao x Quản ngục nha, nên là thể nào cũng sẽ có một đoản văn cho cp này. Các nàng lót dép ngồi hóng đi nhé!Cơ mà chờ ta có hứng đã Rùa rồi, hết rồi đó, hôm nay nói nhiều quá dzồi. Cơ mà nhớ cmt cho tui nha chời, đừng bỏ tui tuki ở đây, buồn lắm đó hiuhiu... <3 Love all <3 Ps nay gọi các nàng cho tình củm hơn nè chời.
đại thúc tôi muốn anh